Cụ bà 83 tuổi nuôi chồng tật, con điên, cháu dại
Ngôi nhà không hạnh phúc Phải vòng vèo mất gần 2 giờ đồng hồ ngược thành phố Huế, chúng tôi mới tìm được đến ngôi nhà của mệ Lê Thị Lộc, ngôi nhà không có cổng nằm sát ngay bờ mương rãnh bốc mùi hôi tanh cả một vùng, khoảng trống trước sân tiêu điều chỉ còn trơ lại những cọng rau khoai, vừa dẫn tôi vào nhà mệ vừa chỉ bảo: “Đó là miếng cơm, manh áo hằng ngày của mệ đó, rau ngắt đem bán vài ba tuần cũng kiếm được từ 3-5 ngàn đồng để lo cơm nước ngày ba bữa cho cả nhà”. Năm nay đã bước sang tuổi 83, mệ già khụm khuỵ, tai nghe đã không còn rõ, phải hét thật lớn mệ có thể nghe câu được câu mất, ấy thế mà ngày ngày bất kể trời nắng hay mưa mệ vẫn đội mưa, dầm nước, lội nắng ra vườn kiếm chút rau hoang còn sót lại, gánh ba bảy bó ra ngoài chợ xa cả dăm cây số bán lấy tiền mua gạo, nước mắm, muối hằng ngày. Đôi tay run run vừa rót nước cho khách, mệ vừa tâm sự: “Cả đời mệ quanh năm suốt tháng bám ruộng, làm nông mà có đủ cái ăn, cái mặc mô. Ông nhà bệnh nằm liệt giường đã mấy chục năm nay, hễ cứ trái gió trở trời lại đau lên đau xuống, tiền thuốc men chữa trị hằng ngày cũng không có”, nói tới đó mệ lại lấy tay lau dài hàng nước mắt trên khuôn mặt nhăn nheo, đen rám. Cụ ông bị thoái hóa 3 đốt sống, không đi đứng nổi, lại thêm “chẳng nghe, chẳng biết, chẳng thấy” gì, chỉ ăn rồi nằm bệt trên giường, tất tần tật mọi sinh hoạt hằng ngày đều do một mình mệ Lộc chăm non, đút cháo ăn, mặc đồ, vệ sinh tắm giặt. Ngôi nhà lợp bằng ngói cũng đã xanh màu rêu, gió lùa, dột nát khắp nơi, duy chỉ còn chiếc giường nơi cụ ông ngủ vẫn còn nguyên vẹn. Cơm ăn ngoài rau xanh, nước mắm thì muối mặn là thức ăn chính cho trọn ngày, ấy vậy mà mệ vẫn phải tằn tiện mua thịt nấu cháo cho cụ ông ăn “nhiều hôm đút cho ông ấy ăn mà ông ấy có còn biết gì nữa mô, cho gì ăn nấy, nhưng mà ông ấy không ăn được cơm, tiền mua thịt phải vay người này, xin người nọ”, mệ kể. Đang tiếp chuyện ở nhà ngoài, bỗng đâu có tiếng cười khúc khích rồi tiếng la hét, đập phá trong ngôi nhà, rồi tiếng bát đổ vỡ lăn lóc trên nền nhà, mệ chạy vào nhà rồi dỗ dành, ngon ngọt, chị con gái út lại say giấc ngủ. Đó là chị Phạm Thị Cam, do bị câm từ nhỏ nên mọi người vẫn hay gọi là chị Câm. Từ nhỏ, chị đã có dấu hiệu của bệnh tâm thần, không nói không năng, chỉ ngồi cười và phá. Năm 20 tuổi, chị phát bệnh nặng trầm trọng. Thương con, thương chồng, một mình mệ đã phải chạy vạy, vay nợ lấy tiền hết vào Nam ra Bắc chữa trị cho cả 2, nhưng rồi chẳng những không đỡ mà còn nặng thêm. “Những lúc trái gió trở trời trong khi ông nhà thì đau toàn thân, nằm lăn lóc kêu đau thì đứa con gái út điên của tui nó lại đập phá tan tành hết đồ đạc, cửa chính, cửa sổ nó tháo đập hết, tui có can nó còn đánh, ném luôn cả tui”. Thêm gánh nặng nuôi cháu nhỏ Từ ngày con phát bệnh tâm thần nặng tới nay, hàng xóm láng giềng ai ai cũng lánh mặt vì sợ “con điên” nhà mệ. Ngày sinh cháu nhỏ, chị “Nó điên có biết mần chi mô, ẵm con, chăm cháu tui cũng phải tự tay làm hết, thương nhất vẫn là cháu nhỏ mới sinh mà không có sữa uống, tiền thuốc, tiền sữa thì nhiều không biết rồi thời gian tới lấy mô ra nuôi chaú nó nữa”, mệ Lộc tâm sự. Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: Bà Lê Thị Lộc - đội 6, Hợp tác xã 2, xã Thủy Thanh, huyện Hương Thủy, Thừa Thiên Huế.
Mệ Lộc và cháu gái 5 tháng tuổi
Cô Trần Thị Thu sinh năm 1960, ngụ ấp Thạnh Nghĩa, xã Bảo Thạnh, huyện Ba Tri bị bệnh ung thư trực tràng. Do tuổi cao sức yếu, không đất canh tác nên hai vợ chồng không có thu nhập, mọi chi phí trị bệnh và sinh hoạt đều do người con trai làm thuê làm mướn, thu nhập bấp bênh nên cuộc sống ngày càng khó khăn. Dự kiến chi phí mổ của cô Thu từ 50 đến 60 triệu đồng nhưng gia đình không có tiền để chữa trị.
Gia đình anh Trần Văn Hải thuộc diện hộ nghèo của xã Phước Ngãi. Căn nhà nền đất, vách lá xiêu vẹo, mưa dột. Trước đây vợ chồng anh làm nghề bắt nghêu mướn, thu nhập cũng đã bấp bênh, không đủ ăn do miệt dưới này không có việc làm, vợ chồng anh phải bươn chải qua huyện Thạnh Phú để làm, lo cho hai đứa con còn đang đi học.
Đó là hoàn cảnh của em Lê Phong Vũ sinh năm 1997, ngụ ấp Phước Thạnh, xã Phước Ngãi, huyện Ba Tri. Cha em mất lúc em mới 10 tuổi, mẹ bỏ cha con em lập gia đình khác khi em vừa thôi nôi, em ở với bà nội được một thời gian thì bà cũng mất.
Đó là hoàn cảnh của ông Huỳnh Văn Đạt sinh năm 1964, ngụ ấp Tài Đại, xã Khánh Thạnh Tân, huyện Mỏ Cày Bắc. Mặc dù căn bệnh còn có cơ hội chữa trị, hồi phục nhưng không có tiền mà ông phải chịu cảnh nằm một chỗ.
Anh Phạm Văn Đông sinh năm 1965, ngụ ấp Thới An, xã Châu Hoà, huyện Giồng Trôm, thuộc diện hộ nghèo của xã. Anh bị bệnh lao phổi, suy kiệt, ho ra máu, u phổi, đã điều trị theo phác đồ lao 5 lần.
Gia đình 3 thế hệ của cô Võ Thị Chấm sống trong căn nhà lá xuống cấp trầm trọng, nhà vách, mái lá chằm đã mục nát, cột cây gỗ mục, mái trên lấy tấm mủ che, mùa mưa hay dột.
Dù chỉ mới 12 tuổi nhưng bé Cao Thị Ngân Tâm lại mắc căn bệnh ung thư buồng trứng giai đoạn 3. Khi phát hiện bệnh cũng đã trễ, bé nghỉ học và điều trị ở bệnh viện Nhi Đồng 1.
Đến ấp Phú Thuận, xã Phước Ngãi, huyện Ba Tri, nhiều người không khỏi chạnh lòng xót xa khi biết đến hoàn cảnh đơn thân, bệnh tật của chị Khổng Thị Liên, sinh năm 1984, đang ở cùng với người mẹ năm nay 75 tuổi.
Đó là hoàn cảnh của cô Huỳnh Ngọc Lan sinh năm 1964, ngụ ấp Căn Cứ, xã Mỹ Thạnh, huyện Giồng Trôm. Cô bị bệnh ung thư vú, đã mổ hai lần và nạo hạch, tay chân bị sưng lên, đau nhức.
Anh Dương Thành Thái sinh năm 1981, ngụ ấp Bình Phú, xã Bình Thành, huyện Giồng Trôm bị bệnh u ác đại tràng sigma di căn gan. Anh thuộc diện hộ nghèo của xã, hiện sống đơn thân, không ai chăm sóc.
Hoàn cảnh anh Nguyễn Vũ Linh sinh năm 1992, ngụ ấp An Thạnh, xã An Thạnh, huyện Thạnh Phú rất cần sự trợ giúp từ các mạnh thường quân.
Hoàn cảnh cô Nguyễn Thị Phấn sinh năm 1971, ngụ ấp Thạnh An, xã Thạnh Hải, huyện Thạnh Phú hết sức khó khăn. Nhà có hai mẹ con nương tựa vào nhau trong căn nhà tình thương do địa phương hỗ trợ.
Đó là hoàn cảnh anh Dương Văn Tuấn sinh năm 1976, ngụ ấp Bình Lộc, xã Đại Hoà Lộc, huyện Bình Đại. Gia đình anh có 4 nhân khẩu, là hộ khó khăn của xã, nhà nền đất, vách chằm lá.
Gia đình ba thế hệ của anh Huỳnh Văn Bảo sinh năm 1990, ngụ ấp Ao Vuông, xã Phú Long, huyện Bình Đại sống trong một căn nhà nền đất, vách lá, cột cây mục nát.
Đó là hoàn cảnh của bà Võ Thị Đáy sinh năm 1954, ngụ ấp Thạnh Bình, xã Bảo Thuận, huyện Ba Tri, bị bệnh đái tháo đường, di căn qua khớp, lao phổi, bệnh tái đi tái lại nhiều lần.
Anh Nguyễn Hoàng Phước sinh năm 1979, ngụ ấp Thạnh Tân, xã Bảo Thuận, huyện Ba Tri bị bệnh tai biến, viêm da cơ địa hơn hai năm nay. Do bệnh tật nên vợ dẫn con bỏ đi, mọi sinh hoạt đều do người cha già 66 tuổi trông nom, chăm sóc.
Đó là hoàn cảnh của gia đình anh Võ Việt Thao sinh năm 1991, ngụ ấp Hưng Nhơn, xã Hưng Khánh Trung A, huyện Mỏ Cày Bắc. Anh chẳng may bị bệnh suy thất trái, rung nhĩ mãn tính, tăng huyết áp động mạch phổi thứ phát, hở van 2 lá, suy dinh dưỡng nhẹ.
Hoàn cảnh gia đình em hết sức khó khăn. Nhà có 6 nhân khẩu gồm cha mẹ và 4 người anh em ở trong căn nhà xập xệ, vách cửa gỗ mục ở ấp Bến Xoài, xã Nhuận Phú Tân, huyện Mỏ Cày Bắc.
Anh Lê Phú Cường sinh năm 1978, ngụ khu phố 6, thị trấn Ba Tri, nhà có 2 cha con, vì khi anh phát bệnh, vợ anh đã bỏ đi lúc con trai anh vừa tròn 4 tuổi. Hai cha con ở trong căn nhà vách lá dột nát mỗi khi trời mưa, cột bưng gốc, cột cây mục.
Khi đến ấp An Ninh, xã An Qui, huyện Thạnh Phú, người dân ở đây ai cũng chạnh lòng khi nhớ đến vụ tai nạn lao động xảy ra cách đây hơn 1 tháng.